Mô tả sản phẩm
"Lại đây, ôm cái nào!" là cuốn sách cực kỳ ngọt ngào dành cho thanh xuân của mỗi người. Cuốn sách được tặng kèm 01 memo pad (tập giấy ghi nhớ) 30 trang và 01 bookmark cùng 04 bìa gác màu in kèm bên trong sách.
Cuốn sách là câu chuyện về cặp đôi oan gia từ thời cấp ba - Lương Hảo và Lục Cạnh Kiêu.
Lương Hảo - một cô gái lương thiện, tốt bụng, kiên cường - nhưng thành tích lúc nào cũng đội sổ trong lớp. Lục Cạnh Kiêu - một anh chàng đẹp trai, lầm lì, thích ngủ trong giờ học - nhưng đứng đầu lớp trong mọi kỳ thi.
Vì thành tích học tập trái ngược này, mà cả hai đã được giáo viên chủ nhiệm sắp xếp ngồi cạnh nhau. Và duyên phận của cặp đôi oan gia này cũng bắt đầu từ đây...
Lần đầu tiên gặp nhau trong lớp học năm lớp mười, khi ấy, cậu là Lục Cạnh Kiêu lạnh lùng, kiêu căng và “xù lông” với bất cứ ai lại gần, còn cô lại là cô nàng “bạn thân” quốc dân, cả trường chẳng một ai không biết “thương nhân” Lương Hảo: dịch vụ tận răng, mê tiền như mạng. Và một “cái cây” họ Lục cả ngày không buồn mở miệng câu nào, ngồi cạnh một “gian thương” họ Lương, cười nói liên mồm, kết quả sẽ thế nào?
Kết quả là người nào đó rất ít khi mở miệng, nhưng một khi đã lên tiếng thì đến 10 Lương Hảo cũng chịu thua, trong 99 trận cãi vã giữa “người thiên tài” và “kẻ bất tài” của lớp này thì Lương Hảo đã phải câm nín 100 lần trước kẻ độc mồm độc miệng kia.
Nín nhịn đến lần thứ 101, Lương Hảo thậm chí đã phải “mua chuộc” người bạn xếp thứ 2 từ dưới lên trong lớp, để cậu ấy thi tệ hơn chút, cô thi tốt hơn một chút, những tưởng như thế cô sẽ không còn đội sổ nữa, cũng chẳng sợ phải tiếp tục ngồi cùng bàn “cái cây độc mồm” họ Lục kia nữa.
Ai ngờ đâu, đến khi nhận kết quả, bạn học Lương Hảo đúng là thành công xếp thứ 2 từ dưới lên. Nhưng sao bạn học Lục Cạnh Kiêu cũng lại tụt một hạng, thành người xếp thứ 2 từ trên xuống rồi???
Quả là người tính chẳng bằng… bạn học họ Lục nào đó tính!!!
...
Lục Cạnh Kiêu sinh ra trong một gia đình có điều kiện, nhưng lại thiếu thốn tình cảm gia đình. Chính vì thế, cậu luôn lầm lũi, lạnh lùng và thờ ơ với mọi chuyện. Thế nhưng, giữa những ngày bất tận của chán chường, cậu đã bắt gặp được nụ cười tỏa nắng của một cô gái hay cười.
Cô gái ấy như ánh nắng của ngày mới, rực rỡ và đầy năng lượng, đã xuất hiện trong cuộc đời Lục Cạnh Kiêu, kéo cậu thoát khỏi thế giới u ám, khiến cho cậu suy nghĩ tích cực hơn về gia đình, về cuộc sống. Kể từ khi ấy, cậu vẫn luôn âm thầm bảo vệ cô, luôn xuất hiện vào những khi cô cần nhất.
Học chung lớp, ngồi cùng bàn ba năm, trải qua bao thăng trầm, bởi vì có Lục Cạnh Kiêu, mà những ký ức đẹp đẽ nhất của Lương Hảo đều gửi gắm trong ba năm ngắn ngủi ấy.
Nhưng thời gian chẳng bao giờ ngưng lại. Ngày tốt nghiệp cấp 3 cuối cùng cũng đến. Hôm ấy, cô đã nhìn theo hình bóng cậu khuất dần trong tầm mắt, lòng tự nhủ “cuối cùng cũng phải nói lời tạm biệt, từ nay về sau mỗi người một nơi”.
Một lần tạm biệt, tưởng như duyên phận giữa hai người đã kết thúc, nào đâu tất cả mới chỉ bắt đầu cho một ngày gặp lại không xa của một Lục Cạnh Kiêu trưởng thành và một Lương Hảo chẳng phải cô bé ngây ngô của ngày xưa...
Lương Hảo không phải là người nhút nhát, nhưng bởi vì gặp lại Lục Cạnh Kiêu mà trở thành một kẻ hèn nhát.
Giây phút ấy, màn đêm mịt mù, không gian xung quanh rơi vào tĩnh lặng, nỗi nhớ cồn cào lại dâng trào lên lồng ngực cô, khó nói thành lời. Nếu có thể, cô chỉ muốn nói với cậu rằng : “Lục Cạnh Kiêu, đã lâu không gặp, cậu vẫn khỏe chứ? Hình như cậu vẫn luôn ở trong trái tim tôi.”
Nhưng người trưởng thành chính là như vậy, tất cả mọi cảm xúc đều phải học cách dừng lại đúng lúc.
….
####